Đuyên Hồng

CHIỀU CUỐI THU

 
Có phải không em
Nỗi buồn lẻ loi chiếc lá
Chiều hôm nay rất lạ
Thu muộn tàn rơi cuối con đường
 
Xa xôi lắm
Không dễ gì lấp được
Khoảng hư vô heo hút giữa cõi lòng
Bóng hình cũ thoảng thơ làn gió nhẹ
Cứ vô tình động khẽ nhói con tim….
 
Ai níu được
Chiều thu đang rơi chậm
Ta mặc buồn len lén đẩy đi hoang
Phía trước đó không em con đường vắng
Quá khứ rụng rồi ta trơ trọi cành không…
 
Ừ cứ để mùa về đi như thể
Ngọn gió trời, em nhé! Giữ sao đang
Chiều không gió thu cuối mùa hư hoảng
Ta nhớ gì?
Không!
- Chỉ tiễn nắng sang ngang…
October 17, 2007

Được bạn: HB 20.10.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "CHIỀU CUỐI THU"